khi hoàng tử băng yêu công chúa tuyết
Lấy bối cảnh triều đại nhà Thanh, thời vua Khang Hy khi các vị Hoàng tử đang tranh giành nhau ngôi vị. Bộ phim đã đan xen rất thành công giữa lịch sử Trung Quốc và tình yêu mà nhân vật chính trong vòng xoáy này chính là Mã Nhĩ Thái Nhược Hy (Lưu Thi Thi thủ vai).
Bà sai người cho thuốc độc vào một trái táo rồi mang đến cho Bạch Tuyết. Cô bé bị ngộ độc và đã đi vào cõi chết, nhưng vẫn giữ nguyên nét đẹp trên gương mặt. Một hoàng tử đã say mê nhìn khuôn mặt bất động ấy. Chàng đã đặt trên môi Bạch Tuyết một chiếc hôn. Trái táo độc rớt khỏi môi và Bạch Tuyết đã được hồi sinh.
Do đó, sợ mang tiếng nên khi đến chỗ hẹn (aibiki) với người yêu là hoàng tử Hozumi 穂積皇子 thay vì đợi hoàng tử đến thăm như thông lệ thời ấy, công chúa phải đến tất tả lội qua sông lạnh lẽo để giữ sự bí mật, điều mà con người khuê các tôn trọng lễ nghi
Bạn đang xem: Khi hoàng tử băng yêu công chúa tuyết khẽ vệ sinh giọt nước mắt bé vương trên miCó cảm xúc như ai kề bên, nó vội tỉnh giấc giấcBóng ai này đã ẩn phía sau cửa nhà, nó cđọng nghĩ rằng baNgắm nhìn cây hoa thường xuân bên cửa ngõ sổ" Mẹ à! Con yêu Huy rồi chăng? Không thể nào…tên Băng Hác Ám chết tiệt đó, bé hận hắn…"-
Lợn Roan là Mob trung lập xuất hiện trong DLC Shipwrecked. Chúng là phiên bản Shipwrecked của Lợn và mặc một chiếc váy cỏ, có tư thế lưng gù, và phủ một lớp lông nâu. Chúng sinh ra tự nhiên trong game và sống trong Nhà Lợn Roan trên Bãi Biển, nơi chúng sẽ trở về khi Hoàng Hôn. Lợn Roan sẽ ăn bất cứ đồ ăn nào để
Son Rencontre Du Troisieme Type Mp3. Nó bỡ ngỡ, hoảng hốt vô cùng, gương mặt này…Vẫn là vẻ đẹp lạnh giá, vẫn cái giọng nói vô tình, vẫn cái thái độ này. Tất cả mọi thứ đang ở ngay trước mắt nó, kể cả nó cũng không biết là thật hay mơ. Mọi cảm xúc lúc này dường như vỡ tung trong lòng nó, nó thật rất muốn chạy đến ôm hắn…Nhưng trái ngược với tâm trạng nó lúc này, hắn lại tỏ ra xạ lạ, không quen biết, bình tĩnh đến lạ thường- Anh… Quốc Huy? – Nó tỏ ra ngập ngừng và mất bình tĩnh- Tôi là Quốc Huy, giám đốc của công ty này, nhận viên mà chưa biết tên giám đốc ư? – Huy trả lời mang chút mùi vị trách móc- Biết. Bây giờ mới biết!Nó công tư phân minh, công việc ra công việc, cá nhân ra cá nhân. Bảo Hân quay mặt lạnh hỏi hắn- Tôi Phạm Trương… - Đang định nói nhưng chợt nhớ ra nó liền sửa ngay- Tôi Phạm Ngọc Hân chính là người làm tập hồ sơ này thưa giám đốc- Cô?? – Hắn nhắc đi nhắc lại một câu hỏi- Chính cô ta đó giám đốc! – Bà quản lí nhảy vào cuộc trò chuyện- Tôi không hỏi bà – Hắn to tiếngQuản lí khi đối mặt với đôi mắt của hắn thì tim gan bay mất, im lặng như con rùa rụt rè- Tôi đấy, thì sao? – Nó vẫn giữ nguyên nét mặt ấy- RA NGOÀI – Hắn như hét lênNghe Quốc Huy nói vậy, nó cũng có chút kì lạ. Quốc Huy cũng c1 tiếng công bằng, không lôi chuyện riêng vào công việc chung, chẵng lẽ lại vì chuyện nó rời đi 3 năm mà làm khó nó chăng? Rõ ràng tập hồ sơ đó nó đã làm rất chi tiết, rất tốt! Còn quản lí nghe giám đốc lớn tiếng vậy vui mừng chen vào- Giám đốc kêu cô ra ngoài kìa, chẳng lẽ điếc sao? À mà nhớ viết đơn xin từ chức luôn nhé!Nó im lặng, quay lưng bước đi ra cửa, nó buồn Quốc Huy hằng mong nhớ lại ra như vậy- Dừng lại đã – Tiếng nói của Quốc Huy níu chân nó lại- Nhưng thưa giám đốc, chẳng phải… - Quản lí không hiểu lí do gì- Tôi nói là chính quản lí bà PHẢI RA NGOÀI! – Hắn nhấn mạnh từng chữ một- Tại sao ạ?- Vì quản lí mà không phân minh, rõ ràng tài liệu này đâu có sai sót!- Thưa… - Bà ta nói không nên lời- Không thưa gì cả. Viết đơn thôi việc luôn đi – Hắn nhếch môiHết lí do biện minh, bà quản lí đành ngậm ngùi ra đi, đã vậy còn đưa mắt liếc nó một cái sắc bén. Nó không nói gì, cũng nở một nụ cười tiễn biệt để đáp trả lại cái “liếc mắt đưa tình” nàyHắn nhìn thấy nụ cười này, tuy không phải trực tiếp dành cho mình nhưng trong lòng vẫn nở hoa. 3 năm rồi vẫn chưa được nhìn thấy nụ cười từ khóe miệng ấy còn gì?Quản lí đi, nó nhìn hắn, hàng vạn câu hỏi lúc này rất muốn hỏi người đối diện- Này, nhìn gì vậy? Mặt tôi có dính nhọ đâu?- Quốc Huy, chẳng lẽ anh không nhận ra em? – Giọng nó bây giờ đã có chút ấm áp hơn- Em…là ai? Việc gì tôi phải nhớ? – hắn vẫn cái vẻ mặt lạnh lùng thường ngày- Vậy tôi ra ngoài đây! – Nó với vẻ mặt không được vui nhẹ nhàng đóng cửa“ Anh ấy thật sự không nhớ mình? Chuyện gì đã xảy ra? Không còn làm người yêu thì vẫn có thể làm bạn bè mà!” – Nó suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về những lí do khiến Quốc Huy trở thành như vậyKhông suy nghĩ nữa, nó chợt nhớ đến Anh Thư, nhỏ bạn thân 3 năm nay chắc biết mọi chuyện về Quốc HuyNhạc chờ của Anh Thư suốt những năm nay là bài “ Tình Bạn Thân”. Thư hy vọng một ngày nào đó khi Hân gọi thì sẽ nghe được dòng tâm sự của Thư! Ngày đó đã thành sự thật, Bảo Hân da diết nghe bài nhạc chờ này, nó hiểu đây là lời nhắn của Thư gửi đến nó. Đang nghe giữa chừng, đầu dây bên kia có một cô gái với giọng nói ngọt ngào ngày nào nhấc máy[ Alo, Anh Thư nghe!]- Thư![ Hân hả?] – Thư rất vui mừng- Tao nè! Xin lỗi không liên lạc với mày![ Mày về nước tao xử sau. Dạo này khỏe không, làm việc gì rồi?]- Thôi để tao nói với mày sau! Bây giờ tao có thắc mắc muốn hỏi mày đây![ Mày hỏi đi!]- Trong 3 năm tao đi vắng Quốc Huy có xảy ra chuyện gì không?[ Ừ thì nhớ mày, đau khổ vì mày nhiều. Và biết luôn cả chuyện mày nói dối rồi!]- Không ý tao là có gặp tai nạn hay chấn thương gì không?[ Cái này thì…] – Thư chưa kịp nói tiếp thì Anh Duy ngồi bên cạnh đã giật điện thoại[ Một năm trước Huy bị tai nạn xe, chấn thương đầu!]- Duy à? Vậy Huy bị gì?[ Không có gì nghiêm trọng. Chỉ có điều rất đáng tiếc đã xảy ra!]- Điều gì Duy?[ Huy đã quên đi người mà mình yêu thương nhất, chính là Hân đó!] – Duy vẫn cầm máy- Ừ, Hân biết rồi! – Nói rồi nó cúp máy, buồn bã dải bước về làm việc. Chị Hương và đồng nghiệp có hỏi lí do tại sao nó cũng lắc đầu cho qua…Ở đầu dây bên kia, Thư khó hiểu vô cùng vì những lời nói lúc nảy của Duy- Này Duy, rõ ràng là thằng Huy đâu bị gì đâu! Sao lại nói như vậy với Hân?-…
GTNVNó Phạm Trương Bảo Hân 17t , cô công chúa duy nhất của tập đoàn trang sức Phạm Trưởng lớn nhất thế giới. Hòa đồng nhưng ai chọc giận sẽ biến thành tảng băng lanh lẽoĐinh Lê Anh Thư 17t, bạn thân của nóHắn Hoàng Lê Quốc Huy, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hoàng lê uy quyền… Đẹp, lạnh khỏi phải nói. Bằng nó Phan Nguyễn Anh Duy công tử con cưng của tập đoàn họ Phan , nổi tiếng sát gái. Bằng nó và hắnVà 1 số nhân vật phát sinh!.. Chuyện gì xảy ra khi hắn Hoàng tử băng và nó Công chúa tuyết nổi tiếng lạnh lùng, tàn ác gặp nhau. gây gỗ và yêu nhau...
Cùng đọc truyện Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết của tác giả Ngọc ExO tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Phạm Trương Bảo Hân 17t , cô công chúa duy nhất của tập đoàn trang sức Phạm Trưởng lớn nhất thế giới. Hòa đồng nhưng ai chọc giận sẽ biến thành tảng băng lanh lẽoĐinh Lê Anh Thư 17t, bạn thân của nóHắn Hoàng Lê Quốc Huy, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hoàng lê uy quyền… Đẹp, lạnh khỏi phải nói. Bằng nó Phan Nguyễn Anh Duy công tử con cưng của tập đoàn họ Phan , nổi tiếng sát gái. Bằng nó và hắnVà 1 số nhân vật phát sinh!.. Chuyện gì xảy ra khi hắn Hoàng tử băng và nó Công chúa tuyết nổi tiếng lạnh lùng, tàn ác gặp nhau. gây gỗ và yêu nhau...
Đánh giá từ 77 lượt Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết mang đến một cung bậc cảm xúc đầy hài hước và thú vị cho những ai yêu thích truyện Trương Bảo Hân 17 tuổi , cô công chúa duy nhất của tập đoàn trang sức Phạm Trưởng lớn nhất thế giới. Hòa đồng nhưng ai chọc giận sẽ biến thành tảng băng lanh lẽoĐinh Lê Anh Thư 17 tuổi, bạn thân của Hoàng Lê Quốc Huy, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Hoàng lê uy quyền… Đẹp, lạnh khỏi phải nói. Bằng Nguyễn Anh Duy công tử con cưng của tập đoàn họ Phan , nổi tiếng sát gái. Bằng nó và 1 số nhân vật phát sinh!.. Chuyện gì xảy ra khi hắn Hoàng tử băng và nó Công chúa tuyết nổi tiếng lạnh lùng, tàn ác gặp nhau. gây gỗ và yêu nhau...Cùng đọc truyện để theo dõi nhé.
Sau khi nó đi, hắn và Lan Anh cũng trở lại bình thường. Hắn thì đắc ý vì kế hoạch của mình, vui mừng khi thấy biểu hiện của nó, biểu hiện chứng tỏ còn yêu hắn nhiều. Lan Anh lúc này mới lên tiếng- Anh à, người anh yêu đó hả?- Ừ- Chị ấy đẹp quá chừng luôn, đẹp hơn cả em ! – Lan Anh khen nó cũng là khen bản thân ^^- Đương nhiên, haha! – Hắn cười- Thế tối nay anh định đi thật hả?- Thật, và tất nhiên em phải đi cùng anh! – Hắn ra hiệu- Vâng, em biết. Lại giả vờ nữa chứ gì?- Good đấy em gái!Sau một hồi nói chuyện, Lan Anh ra về và không quên chào hỏi “ người yêu giả” này. Lan Anh bước ra, mỉm cười với mọi người trong công ty rất hòa đồng và thân thiệnMột buổi làm việc căng thẳng lại qua đi. Cả phòng ngoại giao đang háo hức chuẩn bị cho party tối nay, chỉ riêng nó lo lắng và buồn chán hơn bao giờ hết. Được gặp Quốc Huy, được nhìn gương mặt anh, nghe giọng nói của anh thật sự nó rất mong muốn. Nhưng giờ thì sao, đối mặt với nhau như một người xa lạ vậy thì nó không mong muốn chút nào- 7h tại “ Đất Việt”-Mọi người bây giờ đã có mặt đầy đủ, ai cũng rạng ngời, trang phục sang trọng, sành điệu. Nó như thường ngày một chiếc váy xòe đơn giản, một vài món trang sức quen thuộc không quá đắt Hôm nay trong em xinh ha! – chị Hương tấm tắc khen- Em mà ngày nào chẳng vậy! – Nó nháy mắt tinh nghịch- Giám đốc đến kìa! – Một anh trong nhóm nói lớnChiếc Lomborghini sang trọng dừng chân trước cửa nhà hàng. Trong xe đặt chân xuống là một người con trai anh tuấn – giám đốc Quốc Huy. Hôm nay hắn đã gạt bỏ áo vest lịch lãm, thay vào đó là một chiếc quần jeans và chiếc áo thun nam tính rất sành điệu, vẫn mùi bạc hà quyến rũ. Đi bên cạnh còn có một cô gái trẻ dễ thương với một chiếc đầm hoa nữ tính. Hai người như một bức tranh đẹp về đôi lứa yêu nhau, Lan Anh khoác tay hắn bước vào rất tình tứ. Đương nhiên việc này nó cũng chẳng vui gì!Bữa tiệc khá là phong phú với các món ăn Việt. Nó ngồi đối diện hắn, Lan Anh thì đương nhiên ngồi ngay bên Quốc Huy rồi. Hắn gắp thức ăn vào chén cho Lan Anh mà không đoái hoài gì đến nó!“ Phải rồi mình đâu có là gì!” – Nó buồn bã suy nghĩ và gắng gượng gắp thức ăn một cách vui nhất có thểĂn xong thì không thể thiếu phần Karaoke được. Cũng may là nhà hàng này có luôn mặt karaoke! Mọi người chọn một phòng lớn và tiện nghi nhất. Song ca, đơn ca, tốp ca đều có đủ, ai cũng đã hát ít nhất một bài nhưng chỉ có nó, hắn và Lan Anh vẫn chưa cất giọng. MC đại diện nói lớn- Bây giờ xin mời giám đốc của chúng ta hát một bài!Hắn cũng không từ chối, ung dung bước lên- Trước khi tôi hát muốn giới thiệu với mọi người một người quan trọng – hắn cười nhẹ- Có phải bạn gái của giám đốc không ạ? – mọi người đoán non đoán già- Đó chính là cô ấy, bạn gái của tôi! – Hắn đi xuống chỗ Lan Anh cầm tay của cô lên- Nguyễn Lan Anh bạn gái tôi, mong mọi người giúp đỡ - Hắn trịnh trọng giới thiệu- Mong mọi người quan tâm em hơn ạ! – Lan Anh nở nụ cười vuiPhía dưới vỗ tay rần rần, chỉ riêng nó là cúi đầu xuống. Hắn và Lan Anh thấy vậy gật đầu hài lòngBài song ca được hắn và Lan Anh trình bày thật ăn ý, thật ngọt ngào, thật hạnh phúc, vừa hát vừa nhìn nhau. Nó ngồi dưới chỉ biết nghe và nghe. Và rồi nó đứng dậy giả vờ ra phòng vệ sinh, hắn cũng ra hiệu cho Lan Anh theo. Hai người con gái gặp nhau nơi rửa mặt trong WC- Chào chị! – Lan Anh mở lời- Ừ em! – Nó cũng tiếp chuyện- Chị có quen anh Huy ạ?- Cũng là bạn học cũ thôi em, nhưng có lẽ Huy đã quên rồi! – Nó buồn rầu- Mà em là bạn gái Huy lâu chưa? – Nó lấy lại tinh thần hỏi- Dạ cũng 1 năm rồi chị. Anh ấy rất yêu thương em!- Huy là người tốt, em cũng vậy. Hai người cố gắng hạnh phúc nhé. Đừng để mất đi rồi lấy lại không được đâu em à!- Hình như chuyện tình cảm của chị không tốt ạ?- Chuyện qua rồi em à! Chúng ta vào trong thôi!Vậy là hai chị em họ coi như quen biết nhau, cùng nhau vào trong. Tuy nói là chúc hai người hạnh phúc nhưng nó thấy họ quấn quýt bên nhau là không thể cầm lòng được- Xin mời công chúa của phòng chúng ta – Ngọc Hân lên hát một bài! – Anh MC mờiNó sao có thể từ chối, nảy đến giờ chỉ có mỗi mình nó chưa hát thôi. Nó cất tiếng hát, giọng hát hay đến mê hồn, chỉ tiếc sao bài hát buồn quá, cảm xúc quá! Bài hát dường như có thể biểu lộ hết tâm trạng của nó ngay lúc luật thời gian vẫn vậy, tiệc đến rồi cũng sẽ tàn. Mọi người lại ra về trong niềm vui vẻ trừ Ngọc Hân. Hắn đưa Lan Anh về là điều đương nhiên, chị Hương đòi đưa nó về nhưng nó từ chối. Nó một mình lang thang trên con đường nước Anh rộng lớn. Hắn thấy người con gái anh yêu như vậy có chút lo lắng, cho Lan Anh bắt taxi về và theo nó xem sao?Thành phố tấp nập, lộng lẫy nhưng chỉ mình nó lạc lỏng ở đây. Đang giữa đường đi thì có 2 người thanh niên chọc ghẹo nó, đương nhiên đông người thì họ sẽ không làm gì nhưng ai mà không sợ khi rơi vào cảnh này cơ chứ!- This we do not go out with me? Đi chơi với tụi anh không em?- No- Why are you so hard? Sao em khó khăn vậy? – tên đó vừa nói vừa tiến lại gầnTheo quán tính nó lui về sau, ai ngờ lại vấp té xuống đường. Chân lúc này thật sự rất đau nhức, đứng lên không nổi. Nó không sợ gì bọn này nhưng trong lòng lại nghĩ “Phải chi có anh ở đây!”. Mấy năm qua nó cũng có xem một số bộ phim, khi nữ chính bị vậy thì nam chính sẽ xuất hiện giải vây và cỏng nữ chính hạnh phúc trên con đường dài. Nhưng có lẽ nó sẽ không phải nữ chính như trong phim…- CÔ ẤY LÀ NGƯỜI YÊU TÔI. TRÁNH RA GIÙM!Từ đằng sau một giọng nói lạnh lùng và quen thuộc xuất hiện…
khi hoàng tử băng yêu công chúa tuyết